“Mẹ” là cách thân thương mà những em nhỏ tại mái ấm Mai Tâm dùng để gọi các bảo mẫu. Mặc dù không mang nặng đẻ đau, nhưng nhiều năm nay các mẹ đã chăm sóc những đứa trẻ bị bỏ rơi ở đây như chính con ruột của mình. “Mẹ” cũng là ý nghĩa của cái tên Mai Tâm, gói gọn sứ mệnh cao đẹp mà mái ấm đang thực hiện cho những trẻ em chịu tác động của căn bệnh HIV/AIDS.
Mái ấm Mai Tâm hiện có 9 bảo mẫu. Hầu hết các chị là những bà mẹ đang sống chung với H. Bị người thân, xã hội ruồng bỏ, các chị được mái ấm cưu mang và hỗ trợ điều trị. Sau đó, có những chị trở về với gia đình, với cộng đồng, có những chị ở lại phục vụ cho mái ấm bằng cách chăm sóc cho các trẻ bị bỏ rơi và mồ côi được đưa đến mái ấm. Không có người thân kề cạnh, việc được gọi các chị một tiếng “ mẹ”, được ôm ấp, vỗ về giúp các em nhỏ này ít nhiều cảm nhận được tình mẫu tử và thấy rằng mình cũng có một gia đình.

Dù không cùng máu mủ nhưng các mẹ ở Mai Tâm vẫn hết lòng chăm sóc các trẻ ở đây
Mỗi ngày, công việc chính của các mẹ là chăm lo cho đời sống của các bé: nấu nướng, dọn dẹp, tắm rửa, theo dõi tình hình sức khỏe của từng trẻ. Mỗi buổi tối, các mẹ chia nhau ra các phòng ngủ chung với các con. Khi các con bị bệnh, các mẹ sẽ chuyển con qua phòng y tế để điều trị. Từng bữa ăn giấc ngủ của các em đều được các mẹ chăm sóc chu toàn.

Các bé 2-3 tuổi đang được các mẹ bón cơm
Gắn bó với vai trò bảo mẫu tại mái ấm Mai Tâm hơn 13 năm, Chị T.T. cho biết công việc này “phải thương thì mới làm được”. Các bé ở Mai Tâm thuộc nhiều độ tuổi khác nhau, vì thế các con cũng cần một chế độ chăm sóc riêng. Với những bé sơ sinh, cần hơi mẹ, các mẹ phải thường xuyên thức đêm để chăm bé. Với những bé mầm non, các mẹ cần chơi cùng bé, bón cho bé từng muỗng cơm. Khi các bé bước vào lứa tuổi vị thành niên, các mẹ cũng cần tâm sự, chia sẻ để thấu hiểu con.
“Ở đây chúng tôi không la lét hay đánh mắng các con mà luôn cố gắng nuôi dạy các con bằng sự kiên nhẫn. Nhiều lúc các bé biếng ăn, không nghe lời tôi cũng rất nóng. Nhưng khi bình tâm suy nghĩ lại, nghĩ đến sự thiệt thòi của các con, tôi lại kìm nén những cảm xúc nhất thời đó và thay đổi cách hành xử phù hợp hơn để không làm tổn thương các con” – Chị T.T. chia sẻ.
Chị T.T. cho biết điều quý giá nhất chị và các chị em khác nhận được ở Mai Tâm chính là tình cảm mà các con dành cho mình. Chỉ cần một cái ôm, một cái hôn hay một bức tranh các con vẽ tặng cũng là nguồn động lực to lớn để các chị tiếp tục công việc của mình.
Từ chỗ cảm thấy bế tắc, chán đời vì là “người có H”, các bảo mẫu tìm thấy niềm vui khi có cơ hội một cách bình đẳng để tham gia chăm sóc cho các bé tại mái ấm Mai Tâm. Cuộc sống của các chị em bảo mẫu ở đây trở nên ý nghĩa hơn.